Cuộc đời bác không đơn giản thế, bác còn tạo ra, nuôi dưỡng và giúp đỡ (cũng như nhào nặn) những con người mà sự bù trừ không đủ trí tuệ để tính toán.Mẹ là người đầu tiên đem đến những cung bậc xúc cảm hay, dở.Ngồi cho thời gian trôi qua không vương vào ký ức.Trong mơ, có lẽ bạn suy nghĩ chậm chạp và cảm nhận hình ảnh lờ đờ hơn bình thường.Lúc này chỉ có bạn là người viết và bạn là độc giả.Nhưng bạn lắc đầu và bảo đó chưa chắc đã phải nghệ thuật.Đôi khi, viết cũng nên tường thuật một cách chân thật về đời sống và những công dụng chẳng cần tô vẽ của mình.Khi đi trên đường, chính giữa dòng âm thanh, bạn va đập với chúng nhưng không cảm thấy khó chịu gì.Một cái ngẫu nhiên không an toàn chút nào khi mà con người luôn đói khát vật chất, tinh thần.Chuyện bị nhục của kẻ không có quyền, tiền, danh mi nói phải.