Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách.Cháu đau vì lúc nào mọi người cũng lo thiệt hộ cháu.Để xem lực lượng công an nhân dân đối xử với quần chúng thế nào.Thế vi phạm thì sao nào? Dạ.Mặc dù những cơn đau càng ngày càng ra sức ngăn cản chúng.Tôi đã từng tự hỏi và kết cục là tôi quay trở lại.Để tồn tại trong một xã hội rối ren, lăn lộn kiếm sống, nuôi con, nhiều lúc họ vừa phải giấu sự bất mãn để làm mát lòng dư luận, lại vừa muốn giữ lòng kiêu hãnh cũng như sự cao quý của phẩm chất đạo đức.Bố không phải một người đi đầu, nhưng dần dần, chầm chậm, bố chứng tỏ là người biết tiếp nhận sự thật cũng như cái mới, đó là một niềm an ủi lớn với bạn.Chắc họ chẳng bao giờ biết những thiên tài đưa thế giới đi lên và kéo nó nhảy qua khỏi miệng vực băng hoại.Biết chỉ để biết mà thôi.
