Lúc này họ lại tưởng tôi đùa.Trước hôm tôi đốt, vào buổi tối (cái tối hôm tôi đi chơi sở thú), tôi mở cuốn sách đó ra, tước dọc vài trang như ta tước giấy làm chong chóng rồi thả từ tầng cao xuống cho xoay trong gió.Bởi nó đem lại một bản lĩnh sơ sơ trước khi bạn bị vứt ra giữa dòng hoang mang.Nên cứ phải từ từ từ từ.Nhưng mà sau đó thì sao? Có mèo lại hoàn mèo? Bạn thích được đi một mình lúc này, giá có cái máy ảnh và giá biết chụp lúc đêm thì tốt.Con người thường chỉ trở nên biết ơn sau khi họ cảm thấy hàm ơn.Thực ra bạn biết bác cũng chỉ cảnh cáo rồi sớm muộn cũng thả cho bạn về trong ngày.Họ muốn sống một đời sống bình thường và muốn bạn cũng sống thế.Tôi bảo chỗ than này hôm qua em đến đã thấy.Không phải học con phải về đây ngay chứ.
