Hãy thử cho trí tưởng tượng mở máy xem, khi mà bạn đang ngồi im mà không được viết.Định dừng viết thì lại có chuyện.Chắc chỉ phù hợp với mỗi ông Phật.Nó còn có vô số uẩn ức và những cái khác.Hay mình bảo: Tôi đang chìm, đang lắng.Hoặc là im lặng vâng theo tất cả những con đường dù sai lối như một truyền thống người lớn đúng, trẻ con sai.Giọng trầm thường xuất hiện.Trước đó, lúc nghe mẹ khóc bên cạnh, tôi đã muốn ôm lấy mẹ, gục đầu vào vai mẹ.Quả thực lâu lâu cũng thành quen.Gã thử tìm một cái tên cho bức tranh chưa vẽ trước khi sắp đặt những chi tiết: Ai lừa ai? Thông minh và đần độn? Thực ảo? Cũ quá rồi! Gã cảm giác như bức tranh đã được ai đó vẽ.
