Nhưng có nhiều mức độ.Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.Sự thành công của đời thầy tuỳ thuộc nó.Rồi, khi nó thấy bạn đổ mồ hôi trán, thình lình nó lăn ra, chết mà không kịp trối: "Tôi không chịu được nữa rồi".Nếu người ta không có cách nào sống với số tiền người ta có thì có thể kiếm thêm một chút nữa bằng cách này hay cách khác.Mỗi người và trường hợp mỗi người đều riêng biệt.Ta hoàn toàn có thể kiểm soát bộ máy suy nghĩ của ta được.Trên hàng trăm bến xe ở ngoại ô, mỗi buổi sáng bạn thấy những người bình tĩnh đi đi lại lại trong khi công ty xe điện trắng trợn ăn cắp thời giờ quý hơn vàng của họ.Tôi chỉ nhắc lại cho bạn đấy thôi.Nhưng có gì lạ đâu? Vẫn là luật nhân quả mà.