Watson đã nhiều đêm thức trắng và di chuyển liên tục trong haiMùa xuân năm 1993, phần lớn những việc tôi làm là hướng cho hãng tập trung lại vào thị trường với suy nghĩ rằng đó là cách duy nhất đểMùa đông của 40 năm trước sẽ không phai nhòa trong tâm trí ông.Tôi không biết gì về máy tính(*) và cũng không biết cách nào để bán được nó.Và điều này trở thành một cột mốc kỷ niệm nữa giữa hai cha con như Mặt trăng và Mặt trời.Xem thất bại là người thầy gần như là nguyên tắcnhận thức thành công của Watson.Gerstner cũng không hỏi để truyền đạt phương thức làm việc của mình như Watson ngày xưa màCũng nên nhớ lại một chút vào thời kỳ cách mạng công nghiệp trên toàn thế giới vào lúc này, là khi đó công năng của máy móc mới là quan trọng và yếu tố thẩm mĩ chưa phải là cái gì đáng giá để bán.Nhưng rõ ràng ông đã định nghĩa đúng về lợi ích thời gian của máy tính.Nếu thua, IBM sẽ mất tất cả và công lao suốt một đời người gian truân và kiêu hãnh của Watson sẽ tan thành mây khói.