Đêm qua, bạn vừa viết 35 truyện (cực) ngắn mà bây giờ chưa muốn đọc lại xem hay dở thế nào.Đến lớp để bác yên tâm và không vặn hỏi sáng nay đi đâu?.Chẳng qua là vì hôm nay có một chuyện mà bạn thấy khá thú vị và tin là nó hay nếu bạn muốn viết nó ra.Thật ra, có gì để mất đâu.Không có chim non ở trong.Nó vẫn còn hoang dã.Có lẽ bạn đã rơi khỏi giấc mơ trước.Chả nên tham lam làm một tiểu thuyết làm gì, vừa mệt vừa không thích nhiều hơn là thích.Bác gái: Mua sách làm sao hết cả buổi chiều? Tôi: Im lặng.Và sưởi ấm ta bằng những giọt nước mắt không lời.