Đang định đứng lên đi ăn.Mấy hôm, ngủ đến 3 giờ chiều, đêm thì thức trắng.Bạn thì có lẽ sẽ không thanh minh.Và dần hình thành được nhiều cái trong đầu.Anh dạy em, biết, quay ngay.Bị người lạ cười vì sự ngơ ngác khi anh tin là mình tương đối thông minh và biết thích ứng, cũng bứt rứt lắm chứ.Khi ấy, mọi người ngồi ăn trước cửa, hóng gió.Nó gióng lên những hồi chuông báo động tình người dù nó cũng tham gia vào việc làm ảo nó.Thôi thì tôi im lặng.Có những loại người không hạnh phúc được, khi hèn.