Cái vực của sự hỗn độn.Bác nói thế thôi nhưng bác hạnh phúc vì bán được hàng.Cả món tinh thần cũng thế.Nàng nằm nhớ người yêu cũ.Tôi biết, chỉ vì tôi trông ngứa mắt.Mà thản bởi vì lòng cần thản.Để chúng lúc nhúc, lên men khá khó chịu.Những giọt ấy gọi là gì nhỉ? Không biết.Thả thơ ra để nó bị bọn vô học cho ăn một cái tát.Ta chờ ai đó đến hỏi ta.