Đúng lúc đang tí tởn thì có một thằng cướp xông ra.Tuỳ theo hành động của đứa nào chỉ có thú tính, đứa nào còn tình người mà tôi chém bằng lưỡi dao hay bằng sống dao cho đau buốt mà tỉnh ngộ trong cảm giác sợ hãi khi đứng vào hoàn cảnh của kẻ bị tàn sát.Vẫn tin là đủ sức kiếm nhiều tiền trong tương lai.Khi chúng làm tôi thấy nhẹ đi.Thế giới trong óc thật hỗn tạp.Cô bạn ấy cũng cười khe khẽ.Cái giá cắm bút dựa lưng vào tường, cái bàn kê sát tường, đối diện với bạn.Hoặc khi có ai gọi điện đến gặp vợ lại than một câu về sự về muộn liên miên của vợ.Bố sẽ không phải thấy bạn khi chưa già đã phải lặp lại hình ảnh tuổi già của bố: Niềm kiêu hãnh và sự hoang dã bị giết dần và bị nhào nặn dần bởi đời sống có quá nhiều sếp: Bố, họ hàng, cơ quan và nhiều dây thòng lọng nữa.Nhìn cái chết tiến lại mà nhếch cười cay độc: Không còn nơi nào lạnh hơn nơi này nữa đâu.