Tôi và thằng em lại về.Bố xuống đường đi bộ về trước.Tôi cảm ơn vì mình còn khóc được.Tôi đốt vì nó vô nghĩa.Câu này (nếu là của ông Phật) thấy hẹp nhất (trong những câu minh triết từng biết).Và tôi và xung quanh sẽ thôi cảm giác về em nữa.Trước khi kể tiếp chuyện hôm qua thì tôi đốt.Những cái đó có quên đâu mà phải nhớ.Và khoảng cách giữa con người trong họ hàng đã bị nới ra xa quá rồi, gần đây mới bắt đầu tụ lại.Tôi biết ông rất yêu vợ.