Phải hết sức giữ gìn.Cớ gì mà không dám nói.Khoảng cách vô hình.Đôi khi, viết cũng nên tường thuật một cách chân thật về đời sống và những công dụng chẳng cần tô vẽ của mình.Coi như thử đem lại một tiếng nói về vài diễn biến nội tâm của một (hoặc những) người làm việc sáng tạo.Khoảng hai chục đứa thì chúng lại tạnh.Còn khả năng điên hoặc chết à? Mi thử chui vào những cơn đau của ta mà xem.Có thể những suy nghĩ ấy không hiện rõ trong từng chữ của nội tâm.Nếu mai này có dịp làm phim, tôi nghĩ, đó là một cảnh quay không tồi.Phần còn lại của cái đèn… À quên, cái xương sống đèn màu đen.
