Nhưng bây giờ có mua cũng không ăn thua rồi.Nhưng tuỳ cách xử lí mà khối tích tụ ấy tiêu hao đi hay không.Nói chung, ở đâu thì cũng tìm được cách lấp bớt những khoảng trống vô nghĩa dụ dỗ cơn đau hoành hành.Mệt hay muốn xin bác cho ôn thi ở nhà cũng phải nói với bác chứ.Bạn lại muốn dựng một khung cảnh: Bà già nhăn nheo rách rưới yếu ớt dị tật hơn.Sao đến giờ mà sau mỗi chiến thắng vẫn kèm theo bao thương vong.Hoặc là nằm đó mặc nỗi tuyệt vọng đè lấp cơn đói khát cho đến khi nào chết.Hoặc chúng sẽ nổ tung khi dại dột nhảy vào cái tiềm thức như một đống rác dữ kiện khổng lồ.Nghĩa là phải chấp nhận cả những sự đê tiện.À nhầm, thế thì chưa xứng gọi là độc giả.
