Thủa mới lớn, tôi những tưởng tôi sẽ được quan tâm tận tình và phát triển toàn diện hơn nữa.Mẹ cầm bút, viết mỗi một lần hai chữ đó.Đây là lần thứ hai tôi khóc trước mẹ.Cô bạn ấy cũng cười khe khẽ.Nhà bác bắt đầu vắng vẻ, chị cả đi rồi, anh họ thì thi thoảng mới về, chị út khoẻ lại phải vào trường, chỉ mấy hôm được ở nhà ôn thi, cô bé giúp việc mau miệng cũng xin về nghỉ một thời gian.Tinh thần? Bạn góp sự hoà đồng trong những trận bóng, trong những cuộc vui có điều độ.Bịt miệng tôi thì không nỡ (không dám nói là không dám).Anh bị tổn thương khi thay vì chấp nhận sự thất bại bị vượt qua, họ đốn anh.- Ông còn lo xa hơn tôi.Tiếc là lại mất đi cái hứng đó giữa bóng mát của cây cối và những tiếng chim đủ loại.
