Lúc đó, tôi không cho phép mình cười gằn.À, vì đang viết, có thể mọi người xung quanh ngó vào một cái.Cũng như dù sao họ cũng là những người thân, bè bạn khác của tôi.Và ta chỉ là những họa tiết trang trí cho bức tranh vĩ đại mà hắn vẽ ra.Tôi sẽ không vờ bản thân tôi bệnh tật, hâm hâm (cái kiểu coi mình đầy sức hút càng chứng minh điều này), tương lai thì mờ mịt thì ai thèm mê.Bạn nghĩ liệu có âm mưu nào đang đe dọa sự yên bình kha khá này không? Bạn có giống một kẻ đến sân bóng với những âm mưu trong đầu? Dân tình chúng ta thật hồn nhiên.Và có thể những kẻ hèn không chịu bắt chước lúc tốt lại nhè lúc xấu mà noi theo.Sự xích lại là một niềm vui dù chúng không tạo đủ cơ hội cho họ để san sẻ những uẩn khúc.Tôi hơi chờ xem mẹ có ngã giá cao hơn không.Nhưng mà này, ta đâu có cần danh tiếng.
