Bạn ngó chung quanh sẽ thấy biết bao nhiêu công việc chưa có đủ người làm.Vì vậy, khi bọn trẻ trở về nhà, bà liều quỳ xuống vệ hè, dí mắt xuống đất để dò những nét phấn.Khi tôi nghĩ vậy, tôi thấy trước kia tôi ngu quá.Họ là những người Anh đầu tiên tới Nam cực."Không có thời gian để lo lắng!" Chính ông Winston Churrchill cũng nói vậy khi ông làm việc 18 giờ một ngày trong những tháng nguy kịch nhất hồi chiến tranh.Con đường đời chỉ qua một lần thôi.Thực là một món quà vĩ đại.Ông vui vẻ thuật lại không chút ngượng nghịu, miệng thỉnh thoảng lại điểm một nụ cười.Tôi còn nhớ ba tôi mua la con về nuôi.Bỗng anh nẩy ra một quyết định, một quyết định lạ lùng và đẹp đẽ.