Ông Chau mời tôi lên phòng riêng.Khỏi phải nói tôi và Terry vui mừng phấn khởi đến mức nào.Có lần khách hàng nước ngoài thắc mắc hỏi có phải tôi thức suốt đêm để làm việc hay không.Nhờ Kelly lo việc văn thư giấy tờ, tôi có thời gian lo việc khác, đặc biệt là khâu chăm sóc khách hàng nước ngoài.Như vậy, tôi chỉ có được một nửa bài học làm ăn với Campuchia.Tôi tích cực tham gia vào các hiệp hội doanh nghiệp, các phòng thương mại, các câu lạc bộ doanh nhân, kể cả hội những người Nhật tại Thái Lan, hội cựu du học sinh Đài Loan, tham gia những đoàn của Thủ tướng và quan chức cấp cao đi thăm các nước…Hai chúng tôi không nhận lương suốt 6 tháng.Mặc dù tính đến đầu năm 2009, các Khu Công nghiệp Amata tại Thái Lan và Việt Nam đã thu hút hơn 800 nhà máy.Khi đến nơi, ông Seng Nirutanond, chủ nhà máy, dẫn chúng tôi đi tham quan.Không phải chỉ một lần, mà lần nào trở lại Thái Lan, ông ta cũng làm như vậy.