Một cái cầu vồng bắc ngang hai hàng cây.Mà là một tiếng nói độc lập, chân thật và biết đều (dù không phải không có chỗ gay gắt).Mà lừa kheo khéo vào để còn cố mà tin.Chúng cố víu vào những kẽ ngón tay.Bạn muốn xin lỗi những người luôn tôn trọng bạn nếu họ lỡ nghĩ bạn ám chỉ đến họ.Tôi tự hỏi tôi đang khóc vì thương tôi, vì đau đớn hay vì họ.Trong họ, trong chúng ta đồng thời có sự phủ định sạch trơn mà cũng đồng thời có sự tôn sùng tuyệt đối mà không phải sự dung hòa.Mà người có trả thì chưa kịp đến tay mình, biết đâu người khác đã cướp đi.Nhìn cái chết tiến lại mà nhếch cười cay độc: Không còn nơi nào lạnh hơn nơi này nữa đâu.Đó là một câu hỏi ngốc vì một khi còn sống và còn năng lực sáng tạo thì không thể tách rời đời sống và sáng tạo.
