Khi được tôn trọng như thế, còn cách nào khác là cố mà muốn sống và yêu đời sống này.Còn mình bạn với chiếc xe cạn xăng.Xé chừng chục trang thì bác tôi lên.Khi đã chơi thì nhập vào từng tế bào, từng phi tế bào, cực kỳ lôgic mà cũng phản lôgic và cả những cái giữa hoặc không thuộc về những thứ đó.Có đến hàng trăm con.Họ càng không biết có thể bạn chẳng được gì mà cũng có thể một ngày kia, khi bạn đang cầu bất cầu bơ, người ta tặng bạn một cung điện vì một lí do mà đã lâu bạn không thèm nghĩ tới.Nghệ sỹ tưởng nhiều vẫn ít.Như bình mình chẳng hạn.Tôi chốt trong, không thưa.Giải trình thế nào đây? Biển số xe không còn nhớ.