Trên đường, bác vẫn lo đủ thứ.Lại còn phải năn nỉ nó bằng sự kiên trì của mình…Đối diện với bà già và cái thùng rác là những bồn hoa cỏ tươi tắn, nõn nà.Lúc thì với bố mẹ, lớn hơn thì với bạn bè, anh em.Nhưng sự bình thản đó cũng đồng nghĩa với sự tự bó hẹp cũng như đánh mất những rung cảm tự nhiên và bản năng, tiêu hủy những khủng hoảng tâm thức cần cho sáng tạo.Ba bố con đèo nhau về trên con đường cao tốc đông nghẹt.Và chúng mình lại lén lút hôn nhau khi con chim lạ trên ngọn cây cao vút vừa hót.Và khuôn mặt dường không cảm xúc.Họ không tìm thấy đâu, sẽ không tìm thấy đâu.Có thể chúng tiếp tục sống hoặc vất vả hơn hoặc khoái cảm hơn hoặc là không thích nghi, chúng chết.
