Lại thấy mấy cuốn Thơ và đời Xuân Diệu, Nguyễn Bính, Hàn Mặc Tử trên giá sách của chị út mang từ tầng trên xuống.Vận động, đọc sách và làm việc theo sở thích khiến thằng con trai bớt côn đồ.Thế mà rồi cũng ngủ được.Tôi đang đơn độc và chỉ có cái xe làm bạn.Những đoạn vỉa hè rộng, chiếu được trải ra, người nằm ngồi la liệt.Tôi chỉ ủng hộ dân chủ và những anh có vẻ hợp với chiêu bài dân chủ của tôi.Là oang oang toàn thứ mình không biết.Nhà văn vùng dậy khỏi gọng kiềm da thịt kia.À, nãy giờ quên chưa xin lỗi anh bạn vô danh bên trái.Nghe có vẻ xuôi xuôi đấy, nhưng lại tòi ra lí do nữa đây: Bác đi chơi thì ai sẽ theo dõi việc họp tập và chăm sóc bạn?