Ba bố con cùng đi xem nhưng vé của bố ở khán đài khác.Máy tập cơ bụng, cơ ngực, cơ chân, cơ tay.Lặp lại, tôi khóc vì sự thông minh và chủ quan của họ khiến họ không tiến được gần tầm nhận thức của tôi.Bác không biết, buổi sáng tôi thích yên tĩnh một mình, ngồi lặng điều chỉnh cơ bắp đau nhừ, và không bị soi.Không hẳn là chúng ta thích nói dối, cũng không chắc là thích đùa.Tôi nhặt mũ lên, nhìn người chị vừa dịu hiền vừa bướng bỉnh khóc, lòng tràn ngập những cảm xúc kỳ lạ.Dí cái mũi ươn ướt vào bắp tay tôi.Cốc đầu là họ đã sợ lắm rồi.Mà thôi, hãy tiếp tục tập luyện.Theo thói quen, nó thành thứ máy tự vận hành.