Khi chúng ta gọi 116 để hỏi số một điện thoại nào đó, họ sẽ cung cấp cho chúng ta.” (người phụ nữ mặc áo sơ-mi trắng)Thái độ tiêu cực tức là khi chúng ta tin rằng việc nhớ đến người này chẳng có ích lợi gì.Lúc này chúng ta bắt đầu nghĩ đến cụm từ “Chỉ hai phút thôi”.Ông đặt ra mục tiêu là phải nhớ hết tên của các sĩ quan trên, khoảng vài trăm người.Và việc tưởng tượng một con số theo cách rõ ràng và cụ thể cũng không dễ dàng gì.Tấm chì này quá nặng nên chúng ta vứt nó vào trong một hộp (can) lớn – can =72.Chỉ có Simonidis là người duy nhất làm được việc này, anh có thể gọi tên theo thứ tự từng người ngồi quanh bàn.Phương pháp này không phải là một sự gán ghép mang tính cố định.Nếu bạn thật sự muốn nhớ một người thì bạn nên hỏi lời khuyên từ Helen Keller.