Sự bình tĩnh và lòng tin của nhà tôi, thật đã làm cho tôi vững lòng.Lại một mùa hè, chúng tôi đi cắm trại ở thung lũng Touquin tai chân dãy núi Canada.Tôi đi bộ non hai cây số để tới trường học, chỉ có mỗi một lớp.Như vậy mà ông thoát khỏi bước giam truân nhất đời ông.Một đêm, chúng tôi nghỉ trêm một nơi cao hơn bờ biển 2.Chính tôi cũng đã có lần nhận định điều ấy.Nếu bạn và tôi theo đúng, chúng ta sẽ bỏ được phần nhiều những ưu tư và làm tăng lên vô cùng cái mà người Pháp gọi là "Sự vui sống".Tôi nhớ câu này khắc trên cửa một ngôi nhà hoang tàn cất từ thế kỷ 15 ở Amsterdam (Hà Lan): "Như vậy đó, mà không thể khác vậy được".Vậy điều kiện mầu nhiệm đó là gì? Là một lòng khao khát và hăng hái học hỏi, một ý chí cương quyết quẳng gánh lo đi để bắt đầu một đời sống vui vẻ.Thì quả như lời tôi đoán: Vị bác sĩ ở nhà thương mời chúng tôi lại gấp.
