Trong phiên nhóm, một ông tòa hỏi ông S.Ông bèn họp cả nhóm, rồi xin họ có nguyện vọng gì, cứ nói thẳng ra, không ngại chi hết, rồi ông sẽ hết sức làm cho họ vừa lòng.Đời sống trong những quán trọ nhà quê đó không vui thú, cũng không đủ tiện nghi; nhưng sống như vậy, ông còn thích hơn là về nhà để thấy bà Lincoln với những cơn tam bành, lục tặc của bà ấy.Các cô bán hàng còn mải cười giỡn, chuyện trò trong một xó.Ông xét và thử giùm chiếc xe này giúp tôi.Nhưng ông không tiến được một bước nào hết."Tại sao ông không cậy ông bạn tôi, Cleveland Rodgers, nhà xuất bản tờ Brooklyn Eagle? Hoặc ông Guy Hickock? Ông ấy đã viết báo 15 năm ở Paris và biết rất nhiều chuyện thú vị.Một lát, thấy nóng quá, lão già lau mồ hôi trán và cởi áo.Cho nên khi thấy một bọn trẻ quây quần chung quanh ngọn lửa trại, tôi lại gần nói: "Vui không các em?.Từ lúc đó, nó hy vọng, tự tin và tương lai của nó thay đổi hẳn.
