Thế giới quan của bác về một khía cạnh nào đó rất rộng.Có lẽ bạn đã rơi khỏi giấc mơ trước.Dừng lại vẫn là chơi.Bỗng chị bị tuột mất dép.Nên khi tỉnh hẳn, bạn vừa thấy sướng vì thoát nợ, vừa thấy tiêng tiếc.Nhưng đến một lúc nào đó, nó sẽ trỗi dậy trong lòng ông.Cứ tự nhiên nữa vào, dù thế nào thì mỗi con người vẫn biết tự xoay xở, còn khéo hơn mi nhiều nữa kia, đừng lo hão cho họ.Nhưng một đứa trẻ thì không có được tiếng nói của mình trong xã hội đầy bon chen, tự phụ và thiếu tôn trọng này.Với không ít uẩn khúc của chung một thế hệ.Cái thói ích kỷ làm loài người còn mông muội, phát triển không kịp hiện đại đã từ lâu được hợp thức hóa.