Không biết đôi chân đã mệt mỏi ấy rồi sẽ đi về đâu nhưng cầu mong rằng những tấm lòng nhân ái này sẽ luôn dõi theo bước chân của cụ bà đáng thương và những người đồng cảnh ngộ.– Bác Hùng nói, giọng nghiêm trọng.Trong cuộc sống hối hả, đôi khi chúng ta bỏ quên đi những điều thật sự giá trị, chỉ đơn giản vì chúng quá gần gũi, thân quen mà chỉ khi đánh mất nó ta mới chợt nhận ra.“Tình yêu không có lời.Cô ấy thừa biết mình yêu cô ấy nhiều như thế nào, rằng mình sẽ chấp nhận chờ đợi dù khó khăn và sóng gió thế nào.Bánh trước là cơ hội, bánh sau là ý chí.Nói đoạn ông Gió lướt đi nhẹ nhàng.Tuy cùng là con gái nhưng tính cách của chúng tôi hoài toàn trái ngược nhau.Nhận hay không thì tùy, nhưng mình không thể sống như người vô tình vô nghĩa được.Con sẽ cố gắng ngoan ngoãn và chăm chỉ học hành để không phụ lòng ba mẹ.