Không để lãng phí, lãng quên khi chưa từng nhớ những đỉnh cao đã có.Bác không biết, buổi sáng tôi thích yên tĩnh một mình, ngồi lặng điều chỉnh cơ bắp đau nhừ, và không bị soi.Bác hát đến lần thứ tư hay thứ năm gì đó thì bạn dặt dẹo dậy đi vào nhà vệ sinh.Thế thì anh không dám.Bạn nằm xuống, trùm chăn lên đầu.Cái chớp mi im veo của nàng đủ làm lắng đọng tất cả.Nhiệm vụ đào tạo, bảo vệ, cứu chữa con người của giáo dục, an ninh, y tế đã không còn là mục tiêu mà mỗi công dân trong ngành hướng tới.Tớ đoán chắc cũng đỡ tục tĩu hơn.Nhưng khi không hướng về nó nữa, thật ra, anh đã trở nên hèn nhát và sự hèn nhát ấy sẽ tiếp tục trở thành thói quen, thành gánh nặng đè lên những thế hệ mai sau.Bạn không coi đó là một nỗ lực sai lầm, huỷ hoại toàn bộ sự tự nhiên.