Một buổi chiều, cô ra ngoài dạo phố, thăm lại những nơi cũ để xem sau năm năm quê mình có gì đổi khác nhiều không.- Ê, vậy còn chầu nhậu trưa nay thì sao, quyết định lẹ để tôiDù sao… mình vẫn muốn cô ấy được vui.Nhưng vào thời điểm này thì không còn tiệm nào mở cửa nữa.Có lẽ trong tất cả các dòng họ thì họ nhà Dơ là đông đảo nhất.Đi học là một bổn phận tưởng chừng vô đối nhưng nó lại thật xa vời với những đứa trẻ lang thang không người thân thích.- Giờ con đã “đủ ngà, đủ vòi” rồi, ta không còn gì phải lo lắng, chỉ lo cho mẹ con nay ốm mai bệnh, con nhớ chăm sóc bà ấy cho tốt.Cuộc sống đừng bao giờ để mình phải hối tiếc điều gì.Dù tức lắm nhưng tôi không khóc mà "để dành" nước mắt và sức lực để gào lên thật lớn ngay khi ba mẹ vừa về đến nhà." Bỗng có một cánh tay phía cuối lớp đưa lên:" Cô ơi, cho con nhỏ một xíu, một xíu xiu thôi được không ạ.