Tôi biết bạn đã nghe câu ấy đến ngàn lần.Đêm thứ tư hay đêm thứ năm tinh thần tôi rời rạc, hoang mang.Nhưng nay, tội nằm dài trên ghế mà chủ toạ các cuộc hội họp này .Khi còn đi học, ông đã lo về hai bệnh: suyễn và mất ngủ.Tri thức chị sẽ phát triển và chị sẽ trở nên thành thực sự với chị sau mười tháng đó hơn là sau hai mươi lăm năm chị đã sống".Nhờ dạy người lớn trong 35 năm, tôi biết rằng đàn ông và đàn bà có thể diệt ưu phiền, sợ sệt cùng nhiều chứng bệnh và có thể thay đổi hẳn đời họ đi bằng cách thay đổi tư tưởng trong đầu.Xin chỉ cho con, con đường bình yên và vui vẻ.Thế là hết do dự, hết để lại lần sau.Bà rụt rè ngỏ ý đó với người bán hạt dẻ ngào đường [41].(Một trong bốn hội viên thường phí hàng giờ để lo lắng quay cuồng về một tình thế nào đó, không bao giờ chịu nghĩ về tất cả những giải pháp có thể đưa ra được và cũng không bao giờ chịu ghi lại: Đây, theo ý tôi, giải pháp nầy hơn hết).