Tôi dự định viết một loạt truyện (rất) ngắn để ám ảnh những người chỉ cho mình dành thời gian đọc loại truyện này.Hình như có người yêu rồi nhưng mọi người cứ đùa đùa gán ghép.Nhẹ đến độ mà tôi biết chỉ độ chục lần như thế này là tôi sẽ bay lên.Nơi mà thường xuất hiện những cái mồm của các nhân vật trong phim hình sự đang chiếu.Có những loại người không hạnh phúc được, khi hèn.Nói chung thì tôi đóng vai trò một cầu thủ tự do.Nếu tôi còn đến đây, cũng không câu nệ là để viết, tôi nghỉ ngơi.Ở đây, họ là vua bóng đá, chỉ thấy cùng lắm là người ngang hàng ghế, tả hữu quanh mình chứ không cần thấy người bên trên.Nó có một vẻ đẹp trầm hùng như một bản anh hùng ca, lúc da biết như bản thánh ca, lúc lại như trẻ con líu lo.Tô mỳ của bạn cũng đang nghi ngút hơi.
