Một trong những nuối tiếc và lo âu lớn nhất của con người là khi năm tháng qua đi, chúng ta sẽ không bao giờ còn có cơ hội để thực hiện những hoài bão hằng ấp ủ, hoàn thành dự án đã bắt đầu từ nhiều năm trước, hay hàn gắn những rạn nứt trong một mối quan hệ với người thân.Và dù tình yêu đôi khi sẽ làm cho bạn trăn trở, vất vả hơn - nhưng sau cùng không ai phủ nhận được ý nghĩa lớn lao và kỳ diệu mà tình yêu - đích thực - mang lại cho tâm hồn mỗi chúng ta.Cách sống của chúng ta cũng giống như một sinh viên làm bài luận - có thể là một người ưa trì hoãn hoặc là một người biết hoạch định.Trong cuộc sống có những khoảnh khắc sẽ mãi mãi lưu lại trong tâm trí ta, đó là những lần gia đình tụ họp mừng lễ hay những lúc chúng ta giành được thắng lợi nào đó; nhưng hầu như mỗi ngày trong năm đều là những bình thường, chẳng có gì đáng nhớ cả.Chúng ta có thể suy nghĩ về những điều này liên tục bất tận, nhưng sẽ chẳng bao giờ thay đổi được hiện tại.Nói chung, những người tình nguyện luôn cảm thấy hài lòng về bản thân mình rất nhiều so với những người không tham gia tình nguyện hay suốt ngày chỉ lo cho những gì liên quan đến mình và gia đình mình.Nhưng có quá nhiều việc phải làm là mặt tích cực của sự "dư giả", trong khi có quá ít việc để làm lại là mặt tiêu cựu của sự thiếu năng lực và lười biếng.Họ luôn so sánh nhà cửa, loại xe, cách sống… của nhau và cố làm sao để hơn người khác.Bạn thử nghĩ xem - hôm nay là thứ Hai, chúng ta xem ti vi, rồi đến thứ Ba, thứ Tư, chúng ta cũng xem ti vi.Sự khác biệt thật sự nằm ở chỗ các vấn đề đó được nhìn nhận tích cực hay tiêu cực - và người hạnh phúc thường đánh giá các sự kiện ngay cả trong những lần vấp ngã theo hướng tích cực nhất.