Ông lão giật thót mình: Ấm!Tạo ra sự xuất hiện những con người hiếm hoi ấy phải là một nền giáo dục chung hết sức đúng đắn.Này, mày chuyển cái bàn này lên.Đoán rằng nó bên dưới tầng một vì nghe có vẻ xa xôi.Chỗ còn lại trong tủ thì không nỡ giết.Hai lần đại bác bên dưới bắn ngược lên: Khẩn trương lên nào.Chỉ là trò chuyện nhẹ nhàng trước khi đi ngủ thôi.Có lí do cũng không khóc.Hiểu không? Nếu tôi không giữ trái tim thì hoàn toàn tôi có thể là Hítle, Pônpốt mất rồi.Họ muốn sống một đời sống bình thường và muốn bạn cũng sống thế.