Tất thì tôi trao cả vấn đề đó cho Chúa và cầu Ngài giải quyết giùm.Từ lúc đó tôi không cất chân được nữa.Vậy mà tôi chẳng hề nổi nóng.Tương lai là hôm nay.Hai năng lực vô giá đó là: thứ nhất, biết suy nghĩ; thứ nhì, biết thấy việc nào quan trọng thì làm trước.Chắc bạn tự hỏi sao tôi lại đề cập đến vấn đề chống mệt mỏi trong chương nói đến chống ưu phiền.Cả ngàn người như vậy.Xin nói rõ đó là lời cầu nguyện viết ra bởi Reinhald Niebur, một giáo sư về đạo Thiên Chúa thực hành: "Xin Chúa ban cho tôi một tâm hồn bình tĩnh để cam nhận những tình thế không thể thay đổi được, một lòng can đảm để thay đổi những tình thế có thể thay đổi được và một tinh thần sáng suốt để biết phân biệt tình thế nào thay đổi được, tình thế nào không thể thay đổi được".Công việc đó chán đến nỗi cô quyết định làm cho nó hoá vui mới có thể sống mà chịu nổi được.Tôi xin kể ra đây trường hợp đã khiến nhà thương Boston mở lớp học nầy:
