Mai sau không biết thế nào, nhưng đây là cảm giác sợ phí, sợ mất của một người 21 tuổi chỉ sở hữu thơ và tay trắng.Gã mang trong mình sứ mệnh hồi sinh tình yêu thương và nỗi sợ tương lai để cứu rỗi loài người.Như bao người khác vẫn luôn chung sống với tiếng ồn và bụi bặm.Này nghệ thuật, em có phải là em không, sao cứ gõ cửa tôi vào cái giờ này.Dù sao sự lâu bị phát hiện cũng có thể có cái may.Về phía bác, tiếp nhận bệnh nhân tôi chuyển viện với vẻ đầy tự tin.Những gì dành cho ngòi bút, em đã dành cả cho anh.Đêm nay viết, ngại thay bút mới.Nghĩ cả đến chuyện có thể một người nào đó trong giây phút trăng trối bảo bạn: Hãy hứa với ta con phải có được mảnh bằng đại học.Cái bộ mặt đó tôi đã nhìn thấy một lần và không muốn thấy lần hai.