Bật dậy ngay là tỉnh thôi.Nếu bạn chấp nhận sống theo cách của họ.Cũng chẳng ngạc nhiên lắm.Không phải sáng nào cũng nghĩ ra cái để viết hoặc muốn viết hoặc không muốn cũng viết như sáng nay.Sau khi coi như làm xong một bản nháp thô sơ (một nhiệm vụ tự đặt ra) để người đời có thể dẫm lên, kiễng chân mà ngó qua bức tường trì trệ để thấy dù chỉ gót chân của nàng (chàng) Sáng Tạo.Tội bác quá, bệnh nhân này quả khó chữa.Và có lẽ cả hướng thiện.Nó to gộc, bướng bỉnh và đang tuổi lớn nên suy nghĩ còn hỗn loạn, nhìn mọi vật theo hiện tượng.Về nhà, bác bảo cháu: Cháu lành quá.Họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Tiếng tôi nhỏ quá.