Cuộc sống của ông ở Vientaine rất chật vật.Các tế bào trong cơ thể ta không đủ khả năng dùy trì sự phát triển mà không chết.Nó không có được cảm giác đau đớn.Khoăng thời gian vài năm đầu tiên là một cuộc chiến đấu dữ dội.Bà cũng là chủ tịch của tổ chức các dịch vụ văn hóa và du lịch Trikaya, nơi tổ chức các chuyến du lịch văn hóa giáo dục cho du khách cũng như nhân dân địa phương.Chúc các bạn tiếp tục phát triển và thành công.Cái hiếm có ở đây chính là sự can đảm theo đuổi tài năng đến cùng, dù nó dẫn ta đến nơi u tối nhất.Từ 10 đến 20 tuổi, ta đi học ở trường.Chúng ta cần được đánh bóng,cần trải qua những lúc khó khăn,những lần đau khổ trước khi sự vĩ đại của chúng ta được khám phá.Vì bị cho là không có kĩ năng, ông được nhận làm công nhân lao động đơn giản số 4088 và tham gia vào đội quân những công nhân nước ngoài không được trả công đầy đủ, làm việ dán các bộ phận ủng không thấm nước lại với nhau.