Gã thử tìm một cái tên cho bức tranh chưa vẽ trước khi sắp đặt những chi tiết: Ai lừa ai? Thông minh và đần độn? Thực ảo? Cũ quá rồi! Gã cảm giác như bức tranh đã được ai đó vẽ.Có nó thì đau nhưng không có nó thì bạn lại trở thành vô cảm thật rồi.À, hôm trước thằng em có hát bậy trong nhà tắm: Nắm tay nhau cùng bước bên nhau vì hạnh phúc con lợn.Tay tiếp tục thả giấy vào.Và bản thân họ phải tự thoát ra.Vì thế mới có nghệ sỹ ẩm thực, nghệ sỹ sân cỏ…Bạn không mong bác đọc lắm.Tôi nhớ có lần đi học về, rủ chị từ Thanh Xuân vào Hà Đông ăn giỗ.Và nếu họ còn mong muốn làm xã hội tốt đẹp hơn, họ có ít nhất một điểm tựa tinh thần.Nói chung thì tôi đóng vai trò một cầu thủ tự do.