Gỉa dụ hoàn cảnh hiện tại của ta là “ nghèo khó” và nếu ta sử dụng tình thế “ Nghèo khó này cho suy nghĩ của mình thì ta sẽ tạo ra một nhận thức nghèo nàn trong tâm trí chúng ta.Sự thật về thất bại của anh ta không làm tôi thích thú lắm ;nhưng điều mà tôi quan tâm là :Làm thế nào anh ta chấp nhận được thất bại >Ngay sau đó ,anh ta đã làm gì ?Anh ta có thoái chí không?Anh ta có bị trượt dốc luôn không ?Anh ta có kết luận rằng mình đã mắc phải sai lầm trong nghề nghiệp và cố gắng làm điều gì khác nữa không ?Hay anh ấy gắng gượng đứng lên và bắt đầu lại từ đầu bằng cách quyết định quên đi thất bại ?Thay vì chán nản,ông xông ra và huy động nhân viên nhặt nhạnh các bình xăng mà lính Mĩ bỏ đi,sử dụng như những nguyên liệu thô cho nhà máy của ông.Có phải lúc nào nó cũng sẽ diễn ra như thế này? Cuối cùng, tôi bước sang một giai đoạn mới khi nghe theo lời khuyên của em gái tôi là nên học để lấy bằng về giáo dục.Giả sử không mắc phải sai lầm nào và ta cứ học bằng cách chỉ đi theo đường đúng .Nếu mọi việc đều dễ dàng đối với bạn ,rốt cuộc bạn sẽ chẳng là gì cả .Khi Kaasemsook , hay còn được gọi là “Sai”- cái tên được mội người biết đến trong thời thanh niên –còn trẻ, cha bà một luật sư đã bị ngã bệnh và không thể làm việc được nữa .Khi tôi lật đến những trang sử về cuộc chiến đâu của con người để làm cho thế giới chúng ta trở thành nơi tốt đẹp hơn, tôi thấy được “những thất bại” của quá khứ - những thất bại có ý nghĩa với nhân loại hơn những cái gọi là các thành công được ghi nhận trong lịch sử thế giới.Hễ hết giờ là tôi vội vã trở về nhà, không còn là “người nổi tiếng” như trước đây nữa.Tịa sao một phi công phải mất nhiều năm rèn luyện ,mà thực chất anh ta chẳng cần làm gì cả khi mộy máy bay mở chế đọ bay tự động ?Trong một cuộc phỏng vấn đài trên đài CNBC gần đây,ông chủ tịch hàng Boeing đưa ra câu trả lời như sau :các phi công phải trải qua nhiều năm đào tạo đẻ biết mình phải làm gì KHI MÁY MÓC LÀM VIỆC KHÔNG CHÍNH XÁC.