Con người quả thực là một giống loài điên rồ một cách nguy hiểm và cực kỳ bệnh hoạn.Khi bạn nhớ lại quá khứ, bạn khơi gợi lại dấu vết ký ức – và bạn làm điều đó ngay trong hiện tại.Bạn đang để cho nó hiện hữu như nó đang là, chỉ có thế thôi.Ngay khi một trong những cánh cổng ấy mở ra, tình thương hiện diện trong bạn như là “tri kiến nhờ cảm nhận” về cái nhất thể.Nhưng bạn cứ việc đọc tiếp đi.Hành động phát sinh từ tri kiến sâu sắc về thứ bạn cần đến sẽ hiệu quả hơn so với hành động nảy sinh từ tâm lý tiêu cực.Ý thức đang tiến hóa trên khắp vũ trụ theo hàng tỷ hình thức khác nhau.Phàn nàn oán trách luôn luôn có nghĩa là không chấp nhận cái đang là.Chúng không phải Chân Lý; chúng chỉ là phương tiện hiển bày nó mà thôi.Ở bình diện sâu thẳm này, lòng trắc ẩn có khả năng hàn gắn theo ý nghĩa rộng rãi nhất.