Và họ vẫn không có cảm giác về những cơn đau của tôi khi ngồi trên giảng đường.Là người làm bạn mệt nhất nhưng cũng là người bạn muốn thôi mệt nhất.Và cũng là kẻ thù của những kẻ muốn duy trì chúng để trục lợi hoặc ngu si hưởng thái bình.Thấy đất nước thật tiến bộ khi vào nhìn thảm cỏ xanh và khuôn viên khá qui củ xung quanh.Cũng không phải điệu cười sảng khoái rồi.Và ta bị ức chế liên tục.Rằng bạn trẻ dại, ích kỷ không hiểu nổi tấm lòng trời bể của người thân.- Tôi rất mừng vì điều ấy.Vì những hình ảnh ấy còn luôn lưu trong óc bạn nên cùng với thời gian, bạn dạy mình phải biết kiềm chế vì những nỗi đau có thể biến bạn thành kẻ rất côn đồ và hành động ngu xuẩn.Ý nghĩ vẫn dồn dập nhưng chả mấy khi chọn được cái nào ra hồn hoặc thỏa mãn với sự lựa chọn ấy.
