Bác thích gánh nặng của sự hy sinh này chứ? Không, tất nhiên là không rồi, có ai thích mệt đâu.Nhưng lại không muốn mất bóng nên chuyền sang cho bác.Nhưng bạn lắc đầu và bảo đó chưa chắc đã phải nghệ thuật.Người gác sở thú hỏi: vào trường hợp của cô, cô có ra vì mấy hạt lạc không.Không được, như thế người ta sẽ nói này nói nọ, ngại chết.Hết trận đấu, ra đến ngoài sân, gặp bố cũng vừa ra.Mùi buồn em quyện với mùi buồn anh như cà phê đen pha với sữa thành cà phê nâu.Vì tôi không hư hỏng, chẳng đòi hỏi gì, được vài người công nhận là tài năng, bạn bè bố mẹ cũng quí, mỗi tội không chịu học hành.Vì thế mà cho dù tôi đấu tranh cho họ thì cuộc đấu tranh cũng có thể trở nên vô nghĩa.Sách phôtô, giấy rất dễ cháy.
