Kỹ sư trưởng ở Atari, người đã thiết kế Pong và thuê Jobs.Trong vòng một phút hoặc lâu hơn, ông ấy mất tập trung và hầu như rơi vào trong một trạng thái xuất thần.Washington, ông đã thêu dệt câu chuyện về cuộc đời Jobs như một thanh niên nghèo khó, tội nghiệp, không đủ tiền để học đại học, làm việc khuya tại các ga-ra, vui đùa cũng những con chip máy tính là thói quen của anh, và người cha - có diện mạo như một nhân vật trong tranh của Norman Rockwell - đã nói với Steve rằng “Steve, hoặc là con làm ra thứ gì đó có thể bán được, không thì đi làm đi”.Nhưng tôi nghĩ chính Robert đã dạy cho ông rất nhiều về bán hàng, về cách phá vỡ vỏ ốc mà chính ông tự dựng lên bao bọc mình, về cách sống cởi mở và làm chủ tình hình”, ở Friedland toát ra một phong thái tràn đầy nhiệt huyết như một nguồn năng lượng luôn tỏa sáng, “ông ấy bước vào một căn phòng và ngay lập tức, mọi người hướng sự chú ý tới ông ấy.Và cuối cùng chúng tôi đã đi đúng hướng với những chiếc iPhones và iPad.“Công ty quảng cáo này dở tệ và tôi ghét nó.“Thường thì tôi rất dễ thỏa thuận nhưng lần này, tôi đã nói với Jobs ‘nếu muốn thế, anh hãy tự làm một cái máy tính khác đi,’” Wozniak nhớ lại.Chúng tôi vẫn không ngừng đổi mới.Johnson trả lời rằng các cửa hàng của Apple vì thế sẽ phải lớn hơn.” Từ đó Jobs bắt đầu đến nhà Makkula vào các buổi tối, bàn luận các về kế hoạch và nói chuyện thâu đêm.