Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm.Làm ơn nhanh nhanh cho.Một người để được đối xử như thiên tài thì chắc phải đợi dài dài, 2 năm xuất hiện chưa ăn thua gì.May có chỗ này tập, không thì buồn lắm.Đó là thế giới quan, là nhận thức của phần đông thế hệ đi trước và cả thế hệ của tôi.Họ sẽ là điểm tựa cho những con người không biết bấu víu vào đâu trong cái bẫy của đạo lí phi lí.Dù không phải lúc nào cũng khổ đau.Tôi biết các chú bực tôi, trước thái độ của tôi lúc ấy.Tôi rất hay chảy nước mắt.Ơ hờ khi tôi trôi đi hàng chục cây số giữa phố phường đông đúc mà không nhớ, không có cảm xúc với dù chỉ một con người.