Một vài tiếng xì xào ngạc nhiên nổi lên và lan dần trong đám thực khách, còn Tarkad bắt đầu chú ý lắng nghe.Thật lạ lùng biết bao, tôi không còn thiếu hụt tiền bạc như trước nữa.- Ý chí mạnh mẽ! – Arkad đáp lại với một nụ cười nhẹ nhàng.- Ta đã từng biết họ cách đây bốn mươi năm.Dự định này rất tốt, nên tôi sẵn lòng giúp đỡ ông ấy.Không chỉ những người nghèo, mà ngay cả người giàu có cũng phải nép sát vào hai bên đường để nhường lối cho đoàn người nô lệ này.Như vậy so với lúc cha bắt đầu tạo dựng sự nghiệp, con đã thuận lợi hơn cha rất nhiều.Có một số người khác mà tôi cũng rất yên tâm khi cho họ vay tiền.- Chuyện là hôm qua, tôi tình cờ nhặt được một cái túi đựng vài đồng tiền vàng trên đường.- Mỗi năm anh làm việc rất cật lực mà chỉ để dành được một đồng tiền vàng thôi ư?
