Tôi an phận nhận lấy cái tai hại nhất có thể xảy ra, tức là sự chết.Nã Phá Luân có đủ những cái mà người thường mơ tưởng: danh vọng, uy quyền, của cải - vậy mà ông nói khi ở đảo Saint Hélène: "Trong đời tôi, không có được tới sáu ngày sung sướng".Phải đợi 23 thế kỷ sau, y học mới chịu xác nhận sự quan trọng ấy.Tôi đã đọc những câu ấy trong một tờ thông tri của ty Cảnh sát Milwaukee.Buổi tối, bạn lại tự xét, tự hỏi câu này: "Ta mệt tới mức nào? Ta mệt, không phải là tại công việc tinh thần mà do cách làm việc của ta".Thượng đế cũng vậy nữa.Nhưng thú thật cùng bạn, cả hai việc cốt yếu kia, tôi không làm việc nào.Mười tháng sau ông bà lại bỏ một người con gái nữa, sinh được năm ngày.Mong được lời an ủi thì không phải đọc lời thuyết giáo.Nên nhớ không ai thèm đá đồ chó chết cả.
