Bổn phận của ta là phải làm việc để nuôi thân và gia đình, là phải trả hết nợ nần và dành dụm cho nhà cửa thêm thịnh vượng.Và có thể thoả mãn lòng khao khát hiểu biết của ta mà không cần đến văn chương.Ông đi lại bến xe mà đầu óc rỗng không.Chẳng hạn khu vực âm nhạc (2).Lẽ ấy có vẻ đương nhiên.Bạn phải sống với số thời gian là 24 giờ một ngày.Tôi nhắc nhở rằng cần phải hy sinh và có một quyết tâm vĩ đại mới được.Tôi nói vô cùng tĩnh mịch, vì có chỗ nào mà lòng ta được trầm mặc hơn là trong một toa xe đầy những ông đương yên lặng hút thuốc? Không! Tôi không thể để bạn vung vãi những viên ngọc thời gian vô giá như các ông Hoàng phương Đông được.Tôi biết rằng theo lệ bạn có một giờ (mà sự thực thì thường là giờ rưỡi) vào giữa trưa để ăn cơm.Sự thành công của đời thầy tuỳ thuộc nó.