Ông ta chỉ cho mẹ tôi những chữ BÀI LÀM tôi viết so với chữ mẫu của ông ta.Viết là một lao động kỳ diệu.Dường trong mẹ luôn có khao khát về danh tiếng, với công việc mẹ lại đầy trách nhiệm nên mẹ luôn phải cố quá sức mình.Ai có lương tâm và danh dự của người nấy.Nhưng không có quyền lấy sự vất vả biện minh cho sự thiếu cập nhật những tri thức cần thiết.Ông sợ những tiếng rơi uất hận ấy sẽ làm vỡ giấc dịu êm hiếm hoi của vợ.Và những miếng mồi lạ mà ta chưa từng biết.Đời sống luôn cần những vai diễn khác nhau để làm nó, những khoảnh khắc trong nó phong phú, chất lượng hơn.Vậy thì chuyện của ông sẽ chỉ được in duy nhất một bản.Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm.
