Mẹ hỏi: Con mệt à? Con không học được à? Pho tượng tôi vẫn hóa đá.Chả phải bổn phận gì.Cả đời tôi hầu như không quay cóp và một đôi lần làm chuyện đó khiến tôi nhắc mình suốt.Dù sao, đó cũng có khía cạnh của xu hướng phát triển không ngừng.Những viên gỗ ấm áp cọ vào đám râu như những giọt nước mắt.Bác gái thường cung phụng bác trai, có lúc bực mình vẫn nhịn.Đó là, cháu chả bao giờ thấy mình thiệt thòi gì cả.Từ lúc trẻ, sau một đợt dùng thuốc trị bệnh quá liều, bố bị hỏng khứu giác.Cũng có thể khác, họ có cách để làm ta không cảm thấy xa lạ, tôi nghĩ.Còn hơn một năm nữa thôi (cái này bác nhầm thời điểm, thực ra là hơn 2 năm, nếu mọi việc cứ đều đều).