Chẳng hạn, đời bà dì tôi là bà Viola Alexender đã chứng minh lời đó một cách kiêu ngạo.Nhưng thú thật cùng bạn, hai việc cốt yếu kia, tôi không làm việc nào.Phương pháp tự khuyến khích ấy ngớ ngẩn, nông nổi và ngây thơ ư? Không đâu.Từ đó tôi thấy chỉ sống từng ngày một thì đời sống không khó khăn gì cả.Tại sao vậy? Vì những người ở trong những phòng ấy thường mê man vào công việc của họ, không còn thời giờ để lo nghĩ về mình.Tôi hăng hái tới nỗi qua ở Châu u hai năm.Năm 1932, bà sống trơ trọi trong một căn nhà có ba phòng.Trung bình ở Hiệp Chủng Quốc, cứ 35 phút có một người tự tử và cứ 120 giây đồng hồ có một người hóa điên.Vậy mà có cái gì không xuôi.Nhưng tôi cũng biết thêm rằng những câu vè tầm thường đó là tinh tuý của đức tính khôn ngoan, lịch lãm cổ truyền, từ ngàn năm trước.